Chào! Mozilla/5.0
Giấc Mơ Xưa 2
n nói đi, tao đưa cho mày 1 lần và BIẾN ! Thằng kia nhấn mạnh chữ biến như để hù dọa nó. Máu trong người nó sôi lên, tay chân nó ngứa ngáy. Như ánh chớp, vận dụng kỹ năng của nó, tay phải nắm cổ thằng kia, 2 ngón tay trỏ và ngón cái bấu lấy yết hầu nó, nâng lên. Thằng kia phải nhón chân theo để giảm đi độ đau và khó thở lúc này.
Mặt nó đầy sát khí, mọi chuyện nó có thể nhịn, nhưng nếu đụng đến Nhung nó sẽ sống chết đến cùng.
Nó gằn từng câu vào tai thằng kia
- Mày khôn hồn.. thì đừng có ý với Nhung. Ko thì bước qua xác tao trước đi. Đừng tưởng giàu thì có thể làm gì thì làm, cho dù có giết tao, mày cũng ko có khả năng khuất phục Nhung đâu, thằng chó.
- Ặc.. thằng kia muốn nói gì đó…
Nó giữ nguyên thế nắm yếu hầu
- Hãy nhớ lời tao nói, tao có khả năng giết mày nếu mày đụng đến Nhung… đừng nghi ngờ điều tao nói. Mày mãi mãi ko có được thân xác và tâm hồn Nhung đâu. Thằng nhà giàu chó chết
Quăng mạnh thằng kia đập vào xe SH của nó, nó bay đến tung 2 cước vào mặt 2 thằng đang ngồi trên bàn. Thêm vài cú nữa, nó đạp lên mặt từng thằng rồi nói
- Lần sau có muốn đánh nhau thì nên chơi quân tử, đừng lấy số đông mà hiếp yếu. Thứ giang hồ bọn mày còn chưa bằng con chó.
Nói rồi, nó lấy xe, đi về hướng mà nó phải đi….. nơi đó chắc Nhung đang đợi nó….
Đoạn 13 : Mang dầu đốt nhà
Lâu rồi, lâu rồi không có sóng gió nào đến với Nhung và nó, như nhận ra điều gì đó từ chuyện lần trước, nó cảm giác Nhung đã yêu nó hơn, quan tâm đến cảm xúc của nó hơn.
Chiều nay, vừa đi thực hành về, bước vào xóm trọ, nó nghe tiếng chửi nhau í ới, tiếng quen lắm…
Đi nhanh về xóm trọ, nó thấy mọi người bu quanh lại để hóng chuyện.
Trong kia Nhung và con nhỏ làm chung với nó ở nhà hàng đang chửi nhau om sòm, nó thấy lạ quá, đụng chạm đíu gì nhau mà chửi, Nhung đâu có biết nhỏ đó ? nhỏ đó biết Nhung khi nào ?, nó chưa bao giờ dẫn Nhung đến chỗ nó làm mà ?
ĐM đủ thứ câu hỏi vớ vẩn hiện lên trong đầu, nó tách đám đông đi vào, cả đám đông cười ồ lên, nhìn nó, lại cười như kiểu nó là thằng mũi đỏ trong một buổi diễn xiếc vậy ???
Nó chẳng hiểu gì, đi lại bên Nhung
- Gì vậy em ?
- Bà ? sao bà ở đây ? nó hỏi con nhỏ kia
Nó nhìn về cả hai người, như để tìm câu trả lời vậy …..
- Tui thích ông, tui muốn cạnh tranh công bằng với nó, tự nhiên nó mạt xác tui
- Vô liêm sỉ, Nhung chêm vào
- ĐM mày nói ai vô liêm sỉ! nhỏ kia cũng ko vừa
- Nói mày đó, cái đồ….
- Thôi em, nó quay qua nhắc nhở Nhung
Mọi người đang xem như một trò cười, nó không muốn Nhung trở thành trò cười cho thiên hạ, cái quan trọng hơn, nó không muốn Nhung hiểu lầm nó
- Bà ăn phải cái gì ? hôm nay nói năng bậy bạ vậy ?
- Ôn…g !
Nhỏ nhìn nó như muốn chẻ nó ta mấy chục khúc vậy
- Tui thích ông, tui biết ông có người yêu, nhưng tui muốn cạnh tranh công bằng.
Ơ cái ĐM, con này hôm nay hâm rồi, hay hôm nhìn thấy nó rồi nó hâm, hay nó có tập tục ai thấy cơ thể thì phải cưới nó, nói chung là ĐM chẳng hiểu gì
- Bà nói cái bậy bạ gì đây ? thôi bà và Nhung vào phòng tui đi rồi nói chuyện, ở đây người ta đông lắm, làm rùm beng xấu mặt nhau.
Nó dắt cả hai vào phòng nó, đóng cửa, vừa quay lưng nó nghe trên cửa của nó truyền đến vài tiếng động, ĐM cái bọn này, nhiều chuyện ớn.
Mở cửa bước ra
- Hết chuyện rồi nhá bà con, né dùm cái, nhiều chuyện quá không hay đâu.
- Cho nghe với mày, xử sao mày ? chơi 2 em luôn hả ? bắt cá 2 tay hả ?
Nó chán nản, bước vào, đóng cửa
Nó nhìn Nhung và nhỏ kia ngồi dưới nền, rồi đi lại ngồi xuống, im ắng một chút xíu, nó nói
- Rồi giờ bà nói đi, bà có chuyện gì đây ?
- Tui nói rồi mà, tui thích ông, tui muốn cạnh tranh công bằng với nó
- Vô liêm sỉ….
Nhỏ lại nhoi lên như định tiếp tục chiến đấu
- Thôi, thôi…
- Nhung ! em bình tĩnh đi, đừng đổ dầu nữa.
Nhung nhìn nó, rồi nhìn nhỏ kia, sau đó ngồi im lặng. Nó quay sang nhỏ kia
- Bà biết bà đang nói năng bậy bạ gì ko ?, tui nói yêu hay thích bà khi nào đâu ? mà bà làm ra thế này ?
- Tui biết ông chưa thích tui, nên tui muốn có cơ hội
- Trời ! bà biết đây là ai ko ?
Nói rồi nó đưa tay qua eo Nhung
- Bạn gái ông chứ gì ?
- Sai rồi ! Nhung là vợ sắp cưới của tui đó, bà làm cái chuyện này có phải muốn chia rẽ tui không đây ?, bình thường tui đâu có làm gì bà mà phải ko ?
Nhỏ sững sờ, hết nhìn nó lại nhìn Nhung. Nhung đã cúi mặt xuống, đỏ gầm mặt lên, cũng phải thôi, nào giờ có thề thốt nhau gì đâu ? hôm nay phun nguyên câu vợ chưa cưới mà… haa.aa. Sóng gió yên rồi đây, ko thì tí nữa chắc chết…
Nhỏ đi rồi, nó vẫn ngồi đó với Nhung, chẳng nói gì. Bỗng nhiên, Nhung lao lại, đè nó xuống nhéo vào hông nó, nó lăn lộn tránh nhé, vừa nhéo Nhung vừa dỗi yêu
- An..h hoa ..tâm…, anh khai mau… anh có.. tán c..on bé đó không ? khai mau
- Á.á…á… đau chết anh mất, anh nói..á… rồi mà..á đau anh
- Anh còn nói dối em, em không quan tâm anh nữa
- Không có mà
Đưa tay kéo Nhung vào lòng, nó cảm thấy hạnh phúc quá, hai đứa lại hôn nhau, hai đứa lại… làm những hành động quen thuộc.
Tối hôm sau, lúc tan ca về, nó đang chạy xe chầm chậm, huýt sáo vi vu, bống nhiên trước mặt nó, một ông đi xe SH bị 2 xe Honda tấp vào lề, hai thằng trên xe Honda nhảy xuống, đánh túi bụi người đàn ông kia, nhanh tay rút chìa khóa rồi người đàn ông la lên.
- Cướp….cư..ớp.. bớ người ta… cướp
Nó nghe được nhiêu đó, theo phản xạ nó tăng ga, lao lên phía hai thằng đó, nhảy xuống khỏi xe, quăng xe lao vào 1 thằng, nó nhảy ra tránh rồi nhìn nó. Nó đã chủ động, lao xuống là bay vào chấn thẳng mấy đá vào mấy thằng đang đứng đó, văng ra ngoài, nó đứng dậy… chạy ra phía đồng bọn đợi bên ngoài, lao lên rồi chạy mất hút.
Đỡ người đàn ông dậy, dựng chiếc SH lên, người đàn ông nói - Cám ơn chú em ! may quá có chú em chứ ko anh nguy rồi
- Ko có gì đâu anh, chỉ là tình cờ thôi, anh ko sao chứ ?
- Ừ ko sao, trầy sơ sơ thôi
- Vâng
Nó quay lưng, ra dựng xe của nó dậy, trầy sơ sơ, gãy cái kính chiếu hậu trái. Chuẩn bị xin sang đường, bỗng người đàn ông chạy lên
- Chú em đi uống CF với anh nhé, coi như để anh cảm ơn
- Dạ thôi ko cần đâu anh.
- Vậy chú cầm 100k này nhé, thay lại cái kiếng dùm anh.
- Dạ em còn cái sơ cua, ko có việc gì đâu anh
Nói rồi nó lên ga, qua đường nhanh chóng chạy đến chỗ Nhung đang làm. Nhung đứng đó, đợi nó, bên cạnh, vẫn là chiếc SH và cái thằng quen thuộc đó…
Nó và Nhung khác lớp nên không tham gia chung với nhau được, nhưng những lúc mệt mỏi hai đứa đều tìm đến nhau để ngồi nói chuyện dựng trại, nhìn Nhung vui vẻ, tươi cười, hồn nhiên kể chuyện dựng trại, lòng nó thấy hạnh phúc vô cùng.
Tối đến, sau nghi thức đốt lửa trại, các học sinh ngồi quây quần bên lửa trại, chơi trò chơi dân gian, Nhung ngồi cạnh nó, tay đan trong tay, ánh mắt rất vui vẻ, 11h hội lửa trại cũng kết thúc, nó kéo tay Nhung đi về phía dãy nhà vệ sinh, gần tới nơi, nó tạt sang khu phòng học, cửa số thời đó chỉ là cửa gỗ, đẩy ra là có thể leo vào trong, hai đứa nhẹ nhàng leo vào trong, đóng cửa sổ.
Nó kéo Nhung lại, hôn lên môi Nhung một cách thèm khát, không mạnh bạo nhưng đủ để Nhung biết rằng nó rất khát khao nụ hôn này.
Tay nó hoạt động tích cực trên các điểm trọng yếu trên thân thể Nhung, từ hai ngọn đồi cho đến khu vực rừng rậm hình chữ V kia, tối nay, nó thèm khát Nhung một cách lạ lùng.
Chuyển nụ hôn sang má, rồi chuyển dần về mang tai, nó cứ từ từ hôn nhè nhẹ lên vành tai… ngậm lấy dái tai, hơi thở nó phì phì vào lỗ tai Nhung
- a..a. Nhung chịu không được, khẽ rên lên và tiếng
Chuyển dần nụ hôn xuống cổ, nó đớp từng miếng thật to như muốn ăn thịt hay hút máu Nhung vậy, mỗi lần như thế, Nhung lại rung lên, cơ thể như đang gặp cơn sốt rét cấp tính vậy, nó hôn dần xuống cổ rồi khoảng trống trước ngực, cái áo thun và áo ngực của Nhung vẫn là pháo đài cố thủ kiên cố chưa bị tấn công, chưa bị phá vỡ.
Nhung đê mê trong cảm giác mới lạ, những cái hôn của nó làm cho thân thể Nhung càng mềm nhũn ra, tay chân gần như vô lực, chỉ biết vò lên đầu nó…
Luồn tay vào trong áo ngoài, luôn thẳng vào trong áo ngực, nó khẽ nhích áo ngực lên trên, rồi vén áo ngoài lên gần cổ của Nhung, trời tối om, nó chỉ cảm nhận từng thớ thịt, hạt đậu, và miếng đậu hũ kia bằng cảm giác, cổ nó khô lại, cảm giác thèm khát bỏng cháy trong miệng nó, dời cần cổ, nó cúi xuống nơi nó vừa vén áo lên, lấy ngón tay để tìm vị trí chính xác của hạt đậu, nó khẽ hạ miệng xuống.
- Hư…a..a… Anh ơ…i …, Nhung chỉ rên lên, gọi nó như vậy khi miệng nó ngậm vào hạt đậu kia.
Cảm giác mới của cả hai, lần đầu nó được áp mặt thực sự vào đây, ngoại trừ lần té ở nhà tắm, mặt mũi tê rần nó chẳng có cảm giác gì…
Nhung như cây đũa bị người ta uốn cong, ưỡn ngực lên hai tay vò đầu nó, đôi lúc lại dừng lại như kéo mạnh thêm đầu nó xuống ngực, nó tham lam ngậm một bên khu đồi núi của Nhung, nhẹ nhàng đánh vào hạt đậu
Chú lính của nó bây giờ đã đến cực điểm, cảm giác tức chịu không nổi trong quần nó, nó cũng chẳng biết nên làm gì với anh lính này bây giờ, nó đang tận hưởng cái bình sữa tự nhiên một cách đầy hứng thú.
Miệng vẫn áp sát nút núm bình sữa, tay phải nó luồn vào trong quần Nhung, chiếc quần thể thao với lưng quần thun nhe không đủ để ngăn bước nó tiến công, Nhung dưa vào thành bàn học vào ưỡn ngực ra cho nó ngậm bình say sưa.
Bàn tay nó vẫn xóa bên ngoài quần lót như mọi lần, hay nói đúng hơn là như lần đầu, nhẹ nhàng thám hiểm khu trung tâm, ướt lắm, ướt lắm, ướt hơn cả mọi ngày nữa… lần theo cảm giác, bàn tay tham lam của nó cảm thấy chưa đủ, thọc tay vào trong quần lót, cảm giác va chạm trực tiếp với những sợ lông kia thật làm nó như muốn đứng tim mà chết đi.
Như nhận thức được điều gì, Nhung đưa tay xuống, chụp lấy tay nó, không kéo lên nhưng thỏ thẻ nói
- Đừng…. anh …. dơ lắm….
Tai nó như đã chạy đi đâu mất, chẳng nghe Nhung nói gì nữa, vẫn xăm xăm tiến xuống khu trung tâm đang nhầy nhụa vì chất nhờn kia.
Cái cảm giác đầu tiên khi ngón tay trỏ của bàn tay phải đụng được đến đó, nó luôn khắc ghi giờ phút mà NGÓN TRỎ CỦA BÀN TAY PHẢI chạm vào nơi đó, đó là một kỷ niệm không bao giờ quên đối với nó.
Ấm… nhầy nhụa… mềm…. còn nhiều cảm giác nữa…. mà nó không biết diễn tả ra sao ?
- Ư..ư.. a..n..h ..ơ…i, Nhung run bắn lên và thốt lên
Ngón tay của nó vẫn say xưa tìm hiểu một cách nhẹ nhàng nơi đó của Nhung… Bỗng Nhung cầm tay nó, kéo mạnh lên, bàn tay nó tuột ra khỏi quần .. cảm giác hụt hẫng ở ngón tay… nhưng ướt lắm, nó thấy ngón tay nó ướt lắm…
Ngừng lại việc ngậm bình nữa non kia, nó đưa ngón tay lên mũi, hít qua một chút, đây là lần đầu tiên nó hít thử mùi của thứ chất nhờn này. Vị nồng nồng, hơi tanh tanh của nó làm nó rất ngạc nhiên… Nhung như không thấy được hành động của nó, vẫn ôm lấy nó..
Nó đưa ngón tay xuống miệng, khẽ đưa lưỡi nếm thử vị của nó, nhớt nhớt, hơi ngọt, không thấy vị tanh nữa, nó say xưa ngậm ngón tay, nó cảm thấy cái vị đó rất ngon.
Nhung đưa bàn tay lên cổ nó, ghì cổ nó xuống, miệng lại tìm đến miệng nó. Nó đáp trả cái hôn đó một cách nồng nhiệt, một suy nghĩ gì đó lóe lên trong đầu nó… Nó thả Nhung ra, bế Nhung lên bàn, hai tay nó tuột ngược chiếc quần thể thao của Nhung xuống, cả quần lót cũng bị nó nắm tuột 1 lần tới mắt cá chân, để quần ở đó, nó cúi người xuống áp ngay miệng vào khu vực thần tiên kia, nói thì lâu, sự thể xảy ra rất nhanh, Nhung đang đê mê trong cảm giác cũng không ngờ được hành động của nó, đến khi nhận thức được thì một cơn sóng khác đã ập đến, đánh tan hết mọi suy nghĩ của Nhung.
Khép mạnh hai chân kẹp đầu nó trong đó, nó lúc này chưa làm gì cả, chỉ đâm lỗ mũi vào vị trí của hạt đậu thần kia, hít lấy, hít để như người ta thiếu không khí thở vậy, Nhung cố gắng dùng tay đầy đầu nó ra nhưng vô vọng.
Nó nhẹ nhàng đưa lưỡi khám phá khu đầm lầy mềm mại này, thứ nước nhờn kia vẫn ứa ra liên tục, ngay khi lưỡi nó chạm vào khu đầm lầy, cơ thể Nhung run bắn lên
- Á..á… e…m… ch..ết… em…. Ư…. Anh…ơ..i, d..ơ l..ắm… đừng… mà..
Như không còn sức để điều khiển xương sống, Nhung hạ người nằm sóng soài lên mặt bàn, nó vẫn chồm hổm và làm cái công việc đầy thích thú kia, thứ nước nhờn kia như dòng suối, vẫn cứ chảy ra ngày càng nhiều, nó càng liếm thì thứ nước kia lại càng ra.
Nó mỏi chân, nâng mình lên chút xíu để xoãi chân, lưỡi của nó chuyển từ khi dưới, chạy dọc lên khu trên, lướt qua hạt đậu thần, Nhung co giật một cái thịch
- Á.. hư….
Nó hoảng hồn, rồi như suy nghĩ gì đó, nó đưa lưỡi vào cái hạt đậu lúc nãy, khẽ gảy nhẹ lưỡi lên, đúng như nó dự đoán, Nhung lại một lần nữa nảy lên…
- H..ư… ch..ết … e…m
Nó say xưa hành hạ cái hạt đậu kia một cách tận tình, nhẹ nhàng, khoảng 2 phút trôi qua, nó thấy cơ thể Nhung rung lên dữ dội
- A..n..h ơi….. anh…. Ơi….. nó ra… đó…. Trá…nh ra… đi …a…a…a..
Nhung chưa dứt câu nói, nó cũng chưa kịp định thần, từ khu đầm lầy của Nhung, phun ra một thứ nước gì đó, bắn thằng vào mặt nó, không nhiều nhưng đủ để nó ướt tèm hem khuôn mặt…..
Cơn co giật qua đi, Nhung nằm đó như khúc bông, lâu lâu cơ thể vẫn nảy lên một cái…
Lúc này thằng lính của nó đã không còn chịu nổi kích thích nữa, nó đứng dậy, bóng tối làm đồng lõa cho nó nó cởi cái quần thể thao và cả quần con, cúi xuống nó cầm lấy một bên chân của Nhung, tuột hẳn hai chiếc quần vẫn còn vướng ở mắt cá của một bên chân, Nhung lúc này như người say, không còn để ý được những gì nó làm nữa.
Đứng lên, nó tách chân Nhung ra, thằng nhỏ bóng lưỡng đã chui ra khỏi bao quy đầu, cũng ướt một thứ nước gì đó sền sệt như của Nhung vậy, nó tiến lại, kê thằng nhỏ vào khu đầm lầy, đang định tìm hướng để đưa vào… Bên ngoài có tiếng nói chuyện oang oang của một nhóm con gái, nhóm con gái đang đi vào nhà vệ sinh, nó giật mình, dừng lại các động tác nó đang thực hiện, lắng nghe… đầu óc nó lúc nãy cũng minh mẫn hơn, bỗng nhiên nó nhớ tới khuôn mặt hồn nhiên của Nhung, mẹ Nhung, câu nói của ba nó “Làm gì thì làm ! yêu nhưng phải biết giữ gìn cho nhau, học tập bây giờ làm quan trọng. Làm nam nhi thì phải có ý chí, đừng vì ham muốn cái gì mà hại đời con gái người ta, nhớ chưa !”, đó là câu nói của ba nó khi biết nó và Nhung yêu nhau….
Suy nghĩ tràn về, nó cảm thấy xấu hổ quá… cúi xuống, kéo quần con lên, rồi quần dài, nó nắm cân Nhung, xỏ qua chiếc quần lót còn vắt ở chân kia, kéo lên rồi tương tự cho chiếc quần thể thao của Nhung, đưa tay lên trên, nó chỉnh lại áo ngực, cái lại cúc áo trắng cho Nhung.
Dựng Nhung ngồi dậy, tựa vào ngực nó… nó cúi xuống thì thầm vào tai Nhung
- Anh… anh xin .. lỗi !
Mười phút sau, Nhung loạng choạng bước xuống khỏi bàn, nó vẫn ngồi trên bàn, nghe tiếng sột soạt như tiếng cởi quần áo, nó suy nghĩ lung tung….
Tiếng sột soạt yên ắng, nó tháy tay Nhung lần mò tìm tay nó, giờ các ngón tay nó ra, một vật được đặt vào tay nó. Nó định thần, các ngón tay lúc này truyền về cái cảm giác quen thuộc, là chiếc quần lót của Nhung.
- Em….
Chưa nói hết câu, miệng nó được lấp lại bởi miệng của Nhung, Nhung khẽ đưa miệng lên tai của nó thì thầm
- Em.. em cám ơn anh, em.. yêu anh …..
Đoạn 10 : Thi Đại Học
Mọi thứ như đã được sắp đặt sẵn, cuộc đời nó trong 3 năm cấp 3 không có nhiều sóng gió, cây cũng lặng, gió cũng êm…
Kỳ thi tốt nghiệp vừa xong, với sự cố gắng của Nhung đã hướng dẫn nó học tập, nó đã thi đạt điểm 8 trong các môn thi tốt nghiệp 12.
Nó đăng ký thi Đại học vào một trường ĐH danh tiếng tại TP.HCM thuộc Đại Học Quốc Gia. Nhung thì khác nó, Nhung thích làm giáo viên, giáo viên tiếng anh, Nhung đăng ký thi vào Đại học Sư Phạm.
Sắp đến ngày đi thi, nó thi trước Nhung khoảng mấy ngày, khối A thi đầu rồi mới đến khối D.
Ba má nó có ông Anh ở bên Quận 8, khu đường Tùng Thiện Vương, lần này ra thi, nó sẽ ở lại tại nhà của ông Bác này.
Nguyên lai ngày thi của Nhung sau ngày thi của nó đến mấy ngày, nên nó muốn Nhung cùng đi với nó rồi nó sẽ chở Nhung đi thi. Nó nói ba mẹ nó sang nhà Nhung để lên tiếng. Ba mẹ Nhung cũng tin tưởng tình cảm của hai đứa, cũng tin tưởng ba má nó, lần này cả ba má nó đều đi theo nên đã cho phép Nhung đi chung với gia đình nó.
Nó mừng lắm, Nhung cũng vậy, hai đứa thấp thỏm chờ ngày đi thi …
Ngày 1 tháng 7 cả gia đình nó và Nhung lên xe vào Sài Gòn, thao thức cả một đêm, hai đứa ngồi cạnh nhau, nắm tay, cùng cho nhau những nụ cười, cùng ngắm ánh đèn của những thành phố sáng rực nơi xe đi qua… gần sáng, Nhung đã thiếp đi trên vai nó, nhìn Nhung ngủ, nó cảm thấy vui lắm….
Xe lăn bánh vào bến Xe.. Miền Đông.. nó ngó qua cửa sổ thấy hai chữ này thật lớn… háo hức, đánh thức Nhung dậy để chuẩn bị đồ đạc.
- Con heo lười ! dậy đi tới rồi kìa…
Nhung mở mắt, nhìn quanh với ánh mắt còn ngái ngủ, chọc nó rồi lại gục trên vai nó nhắm mắt lại.
- A, cái con heo lười này..
Nó nhéo mũi Nhung và cười
- Anh.. đáng ghét..
Nhung mở mắt phụng phịu nó…
- Thôi cô nương ơi ! tới nơi rồi đó… chuẩn bị đồ xuống xe nào.
Mọi người đang lục đục xuống xe, nó cũng đứng dậy, dắt tay Nhung xuống xe.
Cảm giác lần đầu tiên tới nơi xa lạ thật thích. Nó cảm thấy ở đây nóng hơn ở quê nó, không khí có vẻ ngột ngạt hơn, xách đồ đi ra phía ngoài cổng, 4 năm bác xe ôm kéo đến hỏi han và cò kè đưa giá…
Ba nó điện thoại cho ông Bác, 2 phút sau, ông bác và 2 đứa con chạy qua, dắt ba má nó và nó đi qua quán cà phê đối diện bến xe, con đường sáng sớm mà xe cũng đông lắm, cảm giác nhộn nhịp cũng làm nó thấy thinh thích. Nắm tay Nhung đi qua đường, len qua dòng xe cộ nháo nhác chạy, Nhung nắm chặt tay nó như tìm nơi chở che vậy.
Lên 3 chiếc Honda, nó đi theo một ông xe ôm khác chạy theo ông Bác về bên Quận 8, đường đi linh tinh, lang tang, với nơi mới này thật lạ lẫm với nó. Khoảng gần 40 phút chạy xe, qua cây cầu sắt là tới nhà Bác nó, cây cầu sắt này chính là cây cầu trước khi có cầu Chà Và ngày nay.
Bác nó đã chuẩn bị một phòng riêng dành cho gia đình nó, bỏ đồ, tắm rửa rồi nó lăn ra ngủ một giấc, Nhung cùng mẹ nó ngồi dưới phụ bà Bác nấu ăn.
Đến trưa hôm đó, nó chạy ra trước hẻm, mua một cái bản đồ, vào nhà nó dựa trên địa chỉ con đường của giấy báo thi, đánh dấu địa điểm của Nhung và nó, nó muốn tìm hiểu trước địa điểm thi xem như thế nào ?
Nó thi tại một trường ở quận 5, trường tiểu học, chắc là mượn địa điểm thi. Nhung thì thi ở một trường ở Quận 3, là một trường cấp 3.
Buổi chiều, sau một hồi chiến đấu, tranh cãi nó đã được ba mẹ chấp nhận cho phép mượn xe của ông bác để chạy lên địa điểm thi trước, chở Nhung trên chiếc xe Wave, nó dò đường theo bản đồ đã đánh dấu sẵn. Cuối cùng cũng tìm được hai địa điểm thi của hai đứa. Nó định sẽ chở Nhung đi thi vào ngày hôm Nhung thi.
Trước hôm nó đi thi, nó chở Nhung đến địa điểm thi của nó, làm thủ tục để thi. Tới ngày thi, 4h sáng, ông anh nó chở nó lên địa điểm thi tại quận 5, thả nó xuống, sau đó ông anh lại về chở ba, má, và Nhung lên ngồi ngoài với nó. Cảm giác háo hức chờ đợi tới giờ thi thật rộn ràng.
Mua xôi ở gần đó, cả nhà nó và Nhung cùng ăn xôi, như chúc cho nó thi đậu vậy. Rồi 2 ngày thi cũng qua đi, nó cảm thấy làm bài cũng khá khả quan, nó nhớ được đề, về đến nh
Mặt nó đầy sát khí, mọi chuyện nó có thể nhịn, nhưng nếu đụng đến Nhung nó sẽ sống chết đến cùng.
Nó gằn từng câu vào tai thằng kia
- Mày khôn hồn.. thì đừng có ý với Nhung. Ko thì bước qua xác tao trước đi. Đừng tưởng giàu thì có thể làm gì thì làm, cho dù có giết tao, mày cũng ko có khả năng khuất phục Nhung đâu, thằng chó.
- Ặc.. thằng kia muốn nói gì đó…
Nó giữ nguyên thế nắm yếu hầu
- Hãy nhớ lời tao nói, tao có khả năng giết mày nếu mày đụng đến Nhung… đừng nghi ngờ điều tao nói. Mày mãi mãi ko có được thân xác và tâm hồn Nhung đâu. Thằng nhà giàu chó chết
Quăng mạnh thằng kia đập vào xe SH của nó, nó bay đến tung 2 cước vào mặt 2 thằng đang ngồi trên bàn. Thêm vài cú nữa, nó đạp lên mặt từng thằng rồi nói
- Lần sau có muốn đánh nhau thì nên chơi quân tử, đừng lấy số đông mà hiếp yếu. Thứ giang hồ bọn mày còn chưa bằng con chó.
Nói rồi, nó lấy xe, đi về hướng mà nó phải đi….. nơi đó chắc Nhung đang đợi nó….
Đoạn 13 : Mang dầu đốt nhà
Lâu rồi, lâu rồi không có sóng gió nào đến với Nhung và nó, như nhận ra điều gì đó từ chuyện lần trước, nó cảm giác Nhung đã yêu nó hơn, quan tâm đến cảm xúc của nó hơn.
Chiều nay, vừa đi thực hành về, bước vào xóm trọ, nó nghe tiếng chửi nhau í ới, tiếng quen lắm…
Đi nhanh về xóm trọ, nó thấy mọi người bu quanh lại để hóng chuyện.
Trong kia Nhung và con nhỏ làm chung với nó ở nhà hàng đang chửi nhau om sòm, nó thấy lạ quá, đụng chạm đíu gì nhau mà chửi, Nhung đâu có biết nhỏ đó ? nhỏ đó biết Nhung khi nào ?, nó chưa bao giờ dẫn Nhung đến chỗ nó làm mà ?
ĐM đủ thứ câu hỏi vớ vẩn hiện lên trong đầu, nó tách đám đông đi vào, cả đám đông cười ồ lên, nhìn nó, lại cười như kiểu nó là thằng mũi đỏ trong một buổi diễn xiếc vậy ???
Nó chẳng hiểu gì, đi lại bên Nhung
- Gì vậy em ?
- Bà ? sao bà ở đây ? nó hỏi con nhỏ kia
Nó nhìn về cả hai người, như để tìm câu trả lời vậy …..
- Tui thích ông, tui muốn cạnh tranh công bằng với nó, tự nhiên nó mạt xác tui
- Vô liêm sỉ, Nhung chêm vào
- ĐM mày nói ai vô liêm sỉ! nhỏ kia cũng ko vừa
- Nói mày đó, cái đồ….
- Thôi em, nó quay qua nhắc nhở Nhung
Mọi người đang xem như một trò cười, nó không muốn Nhung trở thành trò cười cho thiên hạ, cái quan trọng hơn, nó không muốn Nhung hiểu lầm nó
- Bà ăn phải cái gì ? hôm nay nói năng bậy bạ vậy ?
- Ôn…g !
Nhỏ nhìn nó như muốn chẻ nó ta mấy chục khúc vậy
- Tui thích ông, tui biết ông có người yêu, nhưng tui muốn cạnh tranh công bằng.
Ơ cái ĐM, con này hôm nay hâm rồi, hay hôm nhìn thấy nó rồi nó hâm, hay nó có tập tục ai thấy cơ thể thì phải cưới nó, nói chung là ĐM chẳng hiểu gì
- Bà nói cái bậy bạ gì đây ? thôi bà và Nhung vào phòng tui đi rồi nói chuyện, ở đây người ta đông lắm, làm rùm beng xấu mặt nhau.
Nó dắt cả hai vào phòng nó, đóng cửa, vừa quay lưng nó nghe trên cửa của nó truyền đến vài tiếng động, ĐM cái bọn này, nhiều chuyện ớn.
Mở cửa bước ra
- Hết chuyện rồi nhá bà con, né dùm cái, nhiều chuyện quá không hay đâu.
- Cho nghe với mày, xử sao mày ? chơi 2 em luôn hả ? bắt cá 2 tay hả ?
Nó chán nản, bước vào, đóng cửa
Nó nhìn Nhung và nhỏ kia ngồi dưới nền, rồi đi lại ngồi xuống, im ắng một chút xíu, nó nói
- Rồi giờ bà nói đi, bà có chuyện gì đây ?
- Tui nói rồi mà, tui thích ông, tui muốn cạnh tranh công bằng với nó
- Vô liêm sỉ….
Nhỏ lại nhoi lên như định tiếp tục chiến đấu
- Thôi, thôi…
- Nhung ! em bình tĩnh đi, đừng đổ dầu nữa.
Nhung nhìn nó, rồi nhìn nhỏ kia, sau đó ngồi im lặng. Nó quay sang nhỏ kia
- Bà biết bà đang nói năng bậy bạ gì ko ?, tui nói yêu hay thích bà khi nào đâu ? mà bà làm ra thế này ?
- Tui biết ông chưa thích tui, nên tui muốn có cơ hội
- Trời ! bà biết đây là ai ko ?
Nói rồi nó đưa tay qua eo Nhung
- Bạn gái ông chứ gì ?
- Sai rồi ! Nhung là vợ sắp cưới của tui đó, bà làm cái chuyện này có phải muốn chia rẽ tui không đây ?, bình thường tui đâu có làm gì bà mà phải ko ?
Nhỏ sững sờ, hết nhìn nó lại nhìn Nhung. Nhung đã cúi mặt xuống, đỏ gầm mặt lên, cũng phải thôi, nào giờ có thề thốt nhau gì đâu ? hôm nay phun nguyên câu vợ chưa cưới mà… haa.aa. Sóng gió yên rồi đây, ko thì tí nữa chắc chết…
Nhỏ đi rồi, nó vẫn ngồi đó với Nhung, chẳng nói gì. Bỗng nhiên, Nhung lao lại, đè nó xuống nhéo vào hông nó, nó lăn lộn tránh nhé, vừa nhéo Nhung vừa dỗi yêu
- An..h hoa ..tâm…, anh khai mau… anh có.. tán c..on bé đó không ? khai mau
- Á.á…á… đau chết anh mất, anh nói..á… rồi mà..á đau anh
- Anh còn nói dối em, em không quan tâm anh nữa
- Không có mà
Đưa tay kéo Nhung vào lòng, nó cảm thấy hạnh phúc quá, hai đứa lại hôn nhau, hai đứa lại… làm những hành động quen thuộc.
Tối hôm sau, lúc tan ca về, nó đang chạy xe chầm chậm, huýt sáo vi vu, bống nhiên trước mặt nó, một ông đi xe SH bị 2 xe Honda tấp vào lề, hai thằng trên xe Honda nhảy xuống, đánh túi bụi người đàn ông kia, nhanh tay rút chìa khóa rồi người đàn ông la lên.
- Cướp….cư..ớp.. bớ người ta… cướp
Nó nghe được nhiêu đó, theo phản xạ nó tăng ga, lao lên phía hai thằng đó, nhảy xuống khỏi xe, quăng xe lao vào 1 thằng, nó nhảy ra tránh rồi nhìn nó. Nó đã chủ động, lao xuống là bay vào chấn thẳng mấy đá vào mấy thằng đang đứng đó, văng ra ngoài, nó đứng dậy… chạy ra phía đồng bọn đợi bên ngoài, lao lên rồi chạy mất hút.
Đỡ người đàn ông dậy, dựng chiếc SH lên, người đàn ông nói - Cám ơn chú em ! may quá có chú em chứ ko anh nguy rồi
- Ko có gì đâu anh, chỉ là tình cờ thôi, anh ko sao chứ ?
- Ừ ko sao, trầy sơ sơ thôi
- Vâng
Nó quay lưng, ra dựng xe của nó dậy, trầy sơ sơ, gãy cái kính chiếu hậu trái. Chuẩn bị xin sang đường, bỗng người đàn ông chạy lên
- Chú em đi uống CF với anh nhé, coi như để anh cảm ơn
- Dạ thôi ko cần đâu anh.
- Vậy chú cầm 100k này nhé, thay lại cái kiếng dùm anh.
- Dạ em còn cái sơ cua, ko có việc gì đâu anh
Nói rồi nó lên ga, qua đường nhanh chóng chạy đến chỗ Nhung đang làm. Nhung đứng đó, đợi nó, bên cạnh, vẫn là chiếc SH và cái thằng quen thuộc đó…
Nó và Nhung khác lớp nên không tham gia chung với nhau được, nhưng những lúc mệt mỏi hai đứa đều tìm đến nhau để ngồi nói chuyện dựng trại, nhìn Nhung vui vẻ, tươi cười, hồn nhiên kể chuyện dựng trại, lòng nó thấy hạnh phúc vô cùng.
Tối đến, sau nghi thức đốt lửa trại, các học sinh ngồi quây quần bên lửa trại, chơi trò chơi dân gian, Nhung ngồi cạnh nó, tay đan trong tay, ánh mắt rất vui vẻ, 11h hội lửa trại cũng kết thúc, nó kéo tay Nhung đi về phía dãy nhà vệ sinh, gần tới nơi, nó tạt sang khu phòng học, cửa số thời đó chỉ là cửa gỗ, đẩy ra là có thể leo vào trong, hai đứa nhẹ nhàng leo vào trong, đóng cửa sổ.
Nó kéo Nhung lại, hôn lên môi Nhung một cách thèm khát, không mạnh bạo nhưng đủ để Nhung biết rằng nó rất khát khao nụ hôn này.
Tay nó hoạt động tích cực trên các điểm trọng yếu trên thân thể Nhung, từ hai ngọn đồi cho đến khu vực rừng rậm hình chữ V kia, tối nay, nó thèm khát Nhung một cách lạ lùng.
Chuyển nụ hôn sang má, rồi chuyển dần về mang tai, nó cứ từ từ hôn nhè nhẹ lên vành tai… ngậm lấy dái tai, hơi thở nó phì phì vào lỗ tai Nhung
- a..a. Nhung chịu không được, khẽ rên lên và tiếng
Chuyển dần nụ hôn xuống cổ, nó đớp từng miếng thật to như muốn ăn thịt hay hút máu Nhung vậy, mỗi lần như thế, Nhung lại rung lên, cơ thể như đang gặp cơn sốt rét cấp tính vậy, nó hôn dần xuống cổ rồi khoảng trống trước ngực, cái áo thun và áo ngực của Nhung vẫn là pháo đài cố thủ kiên cố chưa bị tấn công, chưa bị phá vỡ.
Nhung đê mê trong cảm giác mới lạ, những cái hôn của nó làm cho thân thể Nhung càng mềm nhũn ra, tay chân gần như vô lực, chỉ biết vò lên đầu nó…
Luồn tay vào trong áo ngoài, luôn thẳng vào trong áo ngực, nó khẽ nhích áo ngực lên trên, rồi vén áo ngoài lên gần cổ của Nhung, trời tối om, nó chỉ cảm nhận từng thớ thịt, hạt đậu, và miếng đậu hũ kia bằng cảm giác, cổ nó khô lại, cảm giác thèm khát bỏng cháy trong miệng nó, dời cần cổ, nó cúi xuống nơi nó vừa vén áo lên, lấy ngón tay để tìm vị trí chính xác của hạt đậu, nó khẽ hạ miệng xuống.
- Hư…a..a… Anh ơ…i …, Nhung chỉ rên lên, gọi nó như vậy khi miệng nó ngậm vào hạt đậu kia.
Cảm giác mới của cả hai, lần đầu nó được áp mặt thực sự vào đây, ngoại trừ lần té ở nhà tắm, mặt mũi tê rần nó chẳng có cảm giác gì…
Nhung như cây đũa bị người ta uốn cong, ưỡn ngực lên hai tay vò đầu nó, đôi lúc lại dừng lại như kéo mạnh thêm đầu nó xuống ngực, nó tham lam ngậm một bên khu đồi núi của Nhung, nhẹ nhàng đánh vào hạt đậu
Chú lính của nó bây giờ đã đến cực điểm, cảm giác tức chịu không nổi trong quần nó, nó cũng chẳng biết nên làm gì với anh lính này bây giờ, nó đang tận hưởng cái bình sữa tự nhiên một cách đầy hứng thú.
Miệng vẫn áp sát nút núm bình sữa, tay phải nó luồn vào trong quần Nhung, chiếc quần thể thao với lưng quần thun nhe không đủ để ngăn bước nó tiến công, Nhung dưa vào thành bàn học vào ưỡn ngực ra cho nó ngậm bình say sưa.
Bàn tay nó vẫn xóa bên ngoài quần lót như mọi lần, hay nói đúng hơn là như lần đầu, nhẹ nhàng thám hiểm khu trung tâm, ướt lắm, ướt lắm, ướt hơn cả mọi ngày nữa… lần theo cảm giác, bàn tay tham lam của nó cảm thấy chưa đủ, thọc tay vào trong quần lót, cảm giác va chạm trực tiếp với những sợ lông kia thật làm nó như muốn đứng tim mà chết đi.
Như nhận thức được điều gì, Nhung đưa tay xuống, chụp lấy tay nó, không kéo lên nhưng thỏ thẻ nói
- Đừng…. anh …. dơ lắm….
Tai nó như đã chạy đi đâu mất, chẳng nghe Nhung nói gì nữa, vẫn xăm xăm tiến xuống khu trung tâm đang nhầy nhụa vì chất nhờn kia.
Cái cảm giác đầu tiên khi ngón tay trỏ của bàn tay phải đụng được đến đó, nó luôn khắc ghi giờ phút mà NGÓN TRỎ CỦA BÀN TAY PHẢI chạm vào nơi đó, đó là một kỷ niệm không bao giờ quên đối với nó.
Ấm… nhầy nhụa… mềm…. còn nhiều cảm giác nữa…. mà nó không biết diễn tả ra sao ?
- Ư..ư.. a..n..h ..ơ…i, Nhung run bắn lên và thốt lên
Ngón tay của nó vẫn say xưa tìm hiểu một cách nhẹ nhàng nơi đó của Nhung… Bỗng Nhung cầm tay nó, kéo mạnh lên, bàn tay nó tuột ra khỏi quần .. cảm giác hụt hẫng ở ngón tay… nhưng ướt lắm, nó thấy ngón tay nó ướt lắm…
Ngừng lại việc ngậm bình nữa non kia, nó đưa ngón tay lên mũi, hít qua một chút, đây là lần đầu tiên nó hít thử mùi của thứ chất nhờn này. Vị nồng nồng, hơi tanh tanh của nó làm nó rất ngạc nhiên… Nhung như không thấy được hành động của nó, vẫn ôm lấy nó..
Nó đưa ngón tay xuống miệng, khẽ đưa lưỡi nếm thử vị của nó, nhớt nhớt, hơi ngọt, không thấy vị tanh nữa, nó say xưa ngậm ngón tay, nó cảm thấy cái vị đó rất ngon.
Nhung đưa bàn tay lên cổ nó, ghì cổ nó xuống, miệng lại tìm đến miệng nó. Nó đáp trả cái hôn đó một cách nồng nhiệt, một suy nghĩ gì đó lóe lên trong đầu nó… Nó thả Nhung ra, bế Nhung lên bàn, hai tay nó tuột ngược chiếc quần thể thao của Nhung xuống, cả quần lót cũng bị nó nắm tuột 1 lần tới mắt cá chân, để quần ở đó, nó cúi người xuống áp ngay miệng vào khu vực thần tiên kia, nói thì lâu, sự thể xảy ra rất nhanh, Nhung đang đê mê trong cảm giác cũng không ngờ được hành động của nó, đến khi nhận thức được thì một cơn sóng khác đã ập đến, đánh tan hết mọi suy nghĩ của Nhung.
Khép mạnh hai chân kẹp đầu nó trong đó, nó lúc này chưa làm gì cả, chỉ đâm lỗ mũi vào vị trí của hạt đậu thần kia, hít lấy, hít để như người ta thiếu không khí thở vậy, Nhung cố gắng dùng tay đầy đầu nó ra nhưng vô vọng.
Nó nhẹ nhàng đưa lưỡi khám phá khu đầm lầy mềm mại này, thứ nước nhờn kia vẫn ứa ra liên tục, ngay khi lưỡi nó chạm vào khu đầm lầy, cơ thể Nhung run bắn lên
- Á..á… e…m… ch..ết… em…. Ư…. Anh…ơ..i, d..ơ l..ắm… đừng… mà..
Như không còn sức để điều khiển xương sống, Nhung hạ người nằm sóng soài lên mặt bàn, nó vẫn chồm hổm và làm cái công việc đầy thích thú kia, thứ nước nhờn kia như dòng suối, vẫn cứ chảy ra ngày càng nhiều, nó càng liếm thì thứ nước kia lại càng ra.
Nó mỏi chân, nâng mình lên chút xíu để xoãi chân, lưỡi của nó chuyển từ khi dưới, chạy dọc lên khu trên, lướt qua hạt đậu thần, Nhung co giật một cái thịch
- Á.. hư….
Nó hoảng hồn, rồi như suy nghĩ gì đó, nó đưa lưỡi vào cái hạt đậu lúc nãy, khẽ gảy nhẹ lưỡi lên, đúng như nó dự đoán, Nhung lại một lần nữa nảy lên…
- H..ư… ch..ết … e…m
Nó say xưa hành hạ cái hạt đậu kia một cách tận tình, nhẹ nhàng, khoảng 2 phút trôi qua, nó thấy cơ thể Nhung rung lên dữ dội
- A..n..h ơi….. anh…. Ơi….. nó ra… đó…. Trá…nh ra… đi …a…a…a..
Nhung chưa dứt câu nói, nó cũng chưa kịp định thần, từ khu đầm lầy của Nhung, phun ra một thứ nước gì đó, bắn thằng vào mặt nó, không nhiều nhưng đủ để nó ướt tèm hem khuôn mặt…..
Cơn co giật qua đi, Nhung nằm đó như khúc bông, lâu lâu cơ thể vẫn nảy lên một cái…
Lúc này thằng lính của nó đã không còn chịu nổi kích thích nữa, nó đứng dậy, bóng tối làm đồng lõa cho nó nó cởi cái quần thể thao và cả quần con, cúi xuống nó cầm lấy một bên chân của Nhung, tuột hẳn hai chiếc quần vẫn còn vướng ở mắt cá của một bên chân, Nhung lúc này như người say, không còn để ý được những gì nó làm nữa.
Đứng lên, nó tách chân Nhung ra, thằng nhỏ bóng lưỡng đã chui ra khỏi bao quy đầu, cũng ướt một thứ nước gì đó sền sệt như của Nhung vậy, nó tiến lại, kê thằng nhỏ vào khu đầm lầy, đang định tìm hướng để đưa vào… Bên ngoài có tiếng nói chuyện oang oang của một nhóm con gái, nhóm con gái đang đi vào nhà vệ sinh, nó giật mình, dừng lại các động tác nó đang thực hiện, lắng nghe… đầu óc nó lúc nãy cũng minh mẫn hơn, bỗng nhiên nó nhớ tới khuôn mặt hồn nhiên của Nhung, mẹ Nhung, câu nói của ba nó “Làm gì thì làm ! yêu nhưng phải biết giữ gìn cho nhau, học tập bây giờ làm quan trọng. Làm nam nhi thì phải có ý chí, đừng vì ham muốn cái gì mà hại đời con gái người ta, nhớ chưa !”, đó là câu nói của ba nó khi biết nó và Nhung yêu nhau….
Suy nghĩ tràn về, nó cảm thấy xấu hổ quá… cúi xuống, kéo quần con lên, rồi quần dài, nó nắm cân Nhung, xỏ qua chiếc quần lót còn vắt ở chân kia, kéo lên rồi tương tự cho chiếc quần thể thao của Nhung, đưa tay lên trên, nó chỉnh lại áo ngực, cái lại cúc áo trắng cho Nhung.
Dựng Nhung ngồi dậy, tựa vào ngực nó… nó cúi xuống thì thầm vào tai Nhung
- Anh… anh xin .. lỗi !
Mười phút sau, Nhung loạng choạng bước xuống khỏi bàn, nó vẫn ngồi trên bàn, nghe tiếng sột soạt như tiếng cởi quần áo, nó suy nghĩ lung tung….
Tiếng sột soạt yên ắng, nó tháy tay Nhung lần mò tìm tay nó, giờ các ngón tay nó ra, một vật được đặt vào tay nó. Nó định thần, các ngón tay lúc này truyền về cái cảm giác quen thuộc, là chiếc quần lót của Nhung.
- Em….
Chưa nói hết câu, miệng nó được lấp lại bởi miệng của Nhung, Nhung khẽ đưa miệng lên tai của nó thì thầm
- Em.. em cám ơn anh, em.. yêu anh …..
Đoạn 10 : Thi Đại Học
Mọi thứ như đã được sắp đặt sẵn, cuộc đời nó trong 3 năm cấp 3 không có nhiều sóng gió, cây cũng lặng, gió cũng êm…
Kỳ thi tốt nghiệp vừa xong, với sự cố gắng của Nhung đã hướng dẫn nó học tập, nó đã thi đạt điểm 8 trong các môn thi tốt nghiệp 12.
Nó đăng ký thi Đại học vào một trường ĐH danh tiếng tại TP.HCM thuộc Đại Học Quốc Gia. Nhung thì khác nó, Nhung thích làm giáo viên, giáo viên tiếng anh, Nhung đăng ký thi vào Đại học Sư Phạm.
Sắp đến ngày đi thi, nó thi trước Nhung khoảng mấy ngày, khối A thi đầu rồi mới đến khối D.
Ba má nó có ông Anh ở bên Quận 8, khu đường Tùng Thiện Vương, lần này ra thi, nó sẽ ở lại tại nhà của ông Bác này.
Nguyên lai ngày thi của Nhung sau ngày thi của nó đến mấy ngày, nên nó muốn Nhung cùng đi với nó rồi nó sẽ chở Nhung đi thi. Nó nói ba mẹ nó sang nhà Nhung để lên tiếng. Ba mẹ Nhung cũng tin tưởng tình cảm của hai đứa, cũng tin tưởng ba má nó, lần này cả ba má nó đều đi theo nên đã cho phép Nhung đi chung với gia đình nó.
Nó mừng lắm, Nhung cũng vậy, hai đứa thấp thỏm chờ ngày đi thi …
Ngày 1 tháng 7 cả gia đình nó và Nhung lên xe vào Sài Gòn, thao thức cả một đêm, hai đứa ngồi cạnh nhau, nắm tay, cùng cho nhau những nụ cười, cùng ngắm ánh đèn của những thành phố sáng rực nơi xe đi qua… gần sáng, Nhung đã thiếp đi trên vai nó, nhìn Nhung ngủ, nó cảm thấy vui lắm….
Xe lăn bánh vào bến Xe.. Miền Đông.. nó ngó qua cửa sổ thấy hai chữ này thật lớn… háo hức, đánh thức Nhung dậy để chuẩn bị đồ đạc.
- Con heo lười ! dậy đi tới rồi kìa…
Nhung mở mắt, nhìn quanh với ánh mắt còn ngái ngủ, chọc nó rồi lại gục trên vai nó nhắm mắt lại.
- A, cái con heo lười này..
Nó nhéo mũi Nhung và cười
- Anh.. đáng ghét..
Nhung mở mắt phụng phịu nó…
- Thôi cô nương ơi ! tới nơi rồi đó… chuẩn bị đồ xuống xe nào.
Mọi người đang lục đục xuống xe, nó cũng đứng dậy, dắt tay Nhung xuống xe.
Cảm giác lần đầu tiên tới nơi xa lạ thật thích. Nó cảm thấy ở đây nóng hơn ở quê nó, không khí có vẻ ngột ngạt hơn, xách đồ đi ra phía ngoài cổng, 4 năm bác xe ôm kéo đến hỏi han và cò kè đưa giá…
Ba nó điện thoại cho ông Bác, 2 phút sau, ông bác và 2 đứa con chạy qua, dắt ba má nó và nó đi qua quán cà phê đối diện bến xe, con đường sáng sớm mà xe cũng đông lắm, cảm giác nhộn nhịp cũng làm nó thấy thinh thích. Nắm tay Nhung đi qua đường, len qua dòng xe cộ nháo nhác chạy, Nhung nắm chặt tay nó như tìm nơi chở che vậy.
Lên 3 chiếc Honda, nó đi theo một ông xe ôm khác chạy theo ông Bác về bên Quận 8, đường đi linh tinh, lang tang, với nơi mới này thật lạ lẫm với nó. Khoảng gần 40 phút chạy xe, qua cây cầu sắt là tới nhà Bác nó, cây cầu sắt này chính là cây cầu trước khi có cầu Chà Và ngày nay.
Bác nó đã chuẩn bị một phòng riêng dành cho gia đình nó, bỏ đồ, tắm rửa rồi nó lăn ra ngủ một giấc, Nhung cùng mẹ nó ngồi dưới phụ bà Bác nấu ăn.
Đến trưa hôm đó, nó chạy ra trước hẻm, mua một cái bản đồ, vào nhà nó dựa trên địa chỉ con đường của giấy báo thi, đánh dấu địa điểm của Nhung và nó, nó muốn tìm hiểu trước địa điểm thi xem như thế nào ?
Nó thi tại một trường ở quận 5, trường tiểu học, chắc là mượn địa điểm thi. Nhung thì thi ở một trường ở Quận 3, là một trường cấp 3.
Buổi chiều, sau một hồi chiến đấu, tranh cãi nó đã được ba mẹ chấp nhận cho phép mượn xe của ông bác để chạy lên địa điểm thi trước, chở Nhung trên chiếc xe Wave, nó dò đường theo bản đồ đã đánh dấu sẵn. Cuối cùng cũng tìm được hai địa điểm thi của hai đứa. Nó định sẽ chở Nhung đi thi vào ngày hôm Nhung thi.
Trước hôm nó đi thi, nó chở Nhung đến địa điểm thi của nó, làm thủ tục để thi. Tới ngày thi, 4h sáng, ông anh nó chở nó lên địa điểm thi tại quận 5, thả nó xuống, sau đó ông anh lại về chở ba, má, và Nhung lên ngồi ngoài với nó. Cảm giác háo hức chờ đợi tới giờ thi thật rộn ràng.
Mua xôi ở gần đó, cả nhà nó và Nhung cùng ăn xôi, như chúc cho nó thi đậu vậy. Rồi 2 ngày thi cũng qua đi, nó cảm thấy làm bài cũng khá khả quan, nó nhớ được đề, về đến nh
Tags:
Chia Sẻ:
› Cùng Chuyên Mục
Truyện Có Thật - Mối Tình Đầu Hấp Dẫn
► 2013-08-10 / 16:43:45
Giấc Mơ Xưa 5
► 2013-08-10 / 16:42:54
Giấc Mơ Xưa 4
► 2013-08-10 / 16:42:47
Giấc Mơ Xưa 3
► 2013-08-10 / 16:42:41
Giấc Mơ Xưa 2
► 2013-08-10 / 16:42:36
Giấc Mơ Xưa 1
► 2013-08-10 / 16:42:20
Em Sướng Quá Anh Ơi Là Anh Ơi
► 2013-08-10 / 16:40:45
Truyện Học Sinh - Cô Gái Mất Trinh
► 2013-08-10 / 16:40:30
Chỉ Đêm Nay Thôi, Chị Là Của Em Nhé
► 2013-08-10 / 16:39:10
Hỗ Trợ
Gmail: Chemgiok35@gmail.com
Designed By Ngố Pizô