Chào! Mozilla/5.0
Truyện Teen - Nước mắt Cô gái Lọ Lem
Đúng là phong cách của 1 Ngôi trường Quý Tộc...
Hạ Niệm Nam tọa vị ở vị trí khách mời Vip kiêm chủ khảo cùng với hội đồng các trường!
Những cổ động viên đang hì hục cỗ vũ...phần đông là học sinh Royal
-Nam nay..Niệm Từ k thi..liệu chúng ta có giành đc chiến thắng>
-Tớ chỉ yêu 1 mình Niệm Từ thôi
-Huhu tớ nhớ công chúa của tớ quá
Những học sinh Royal phần đông đều là fans hâm mộ của nó..và hs Minh Đức nghe rõ những cuộc đối thoại như thế
Họ cũng mơ ước 1 lần đc nhìn thấy Hạ Niệm Từ...
Giao Giao trước phòng phục sức như chờ sự thay đổi của nó
Nó giờ đang ở vị trí của cổ động viên..đang đứng cạnh HT và cô giáo chủ nhiệm cùng phần đông hs Minh đức...Lòng nó đang đầu tranh mãnh liệt lắm!
-Sau đây là phần thi của Trường THPT MArry!-MC dùng Mic tăng âm,tiếng nói ông ấy vang khắp khán đài..
Khi vừa ngớt đã có 1 nữ sinh duyên dáng bước ra với 1 điệu nhảy Rumbar khá đặc sắc
1 chiếc váy ngắn ngang đùi phồng to với tông màu hồng chủ đạo..cô gái nhảy rất cá tính và nhiệt tình
~~
-Nguyên Vũ..mày k đi xem cuộc thi Miss Idol năm nay s?-minh Hoàng hỏi hắn
-tao k đi
-Toàn là con gái xinh k đấy..tiếc nhỉ
-k có hứng thú
Hắn cứ lãnh đạm như thế
-Haizzz..thằng bạn của tao..tao biết mày vẫn còn nhớ đến tiểu công chúa năm nào...
-Mày thỳ biết cái gì?
-Bạn bè với mày bao năm trời k lẽ tao k biết..Cái móc khóa đó mày luôn mang theo bên người..đủ hiểu mày k quên đc cô bé đấy!
-Nhưng..cô ấy ở đâu? tao đã tìm cô ấy suốt bao ngày nhưng vẫn k có kết quả
Cô vai hắn..cậu ta bảo
-Quên đc thì quên đi..biết đâu người vợ mày sắp cưới sẽ đẹp hơn cô gái ấy trăm ngàn lần..
Nắm chặt móc khóa có Chữ \" Tiểu Từ\"
Hắn khẽ rơi nước mắt
-Nhất định tớ sẽ tìm đc cậu!
~~~
-Sau đây là phần thi của Trường Royal...Phần thi của Nữ Sinh Thủy Linhhhhhhh..và phần thi cuối cùng của Miss Idol năm nay sẽ là trường THPT Minh Đức
tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên
1 cô gái đẹp thánh thiện bước ra với bộ váy xanh nhã nhặn hở vai ..nở 1 nụ cười đẹp duyên dáng..với chiếc ghitar..cô ấy đang cất 1 giọng hát rất hay..rất ngọt ngào....
Những lời khen ngợi vang lên k ngớt
Những tiếng vỗ nhịp theo tiếng hát cũng vang lên k ngừng
thầy HT và cộ chĩ biết thở dài thất vọng
-Cô ấy thật đẹp..Giao Giao sẽ k thể thắng...
Thầy thất vọng...và chán nản...trước khi đi thi/thầy luôn tràn trề niềm tin rằng sẽ chiến thắng..
thầy sẽ dùng số tiền ấy để tang trải cho ngôi trường..cho các hs có điêu kiện học tập tốt hơn
Nước mắt bất lực lăn dài trên gò má gầy của người thầy vĩ đại
-Hết rồi!!!!
1 vệt nước mắt lăn dài trên má nó...
xiết nhẹ tay thầy à cô..nó khẽ nói
-Chúng ta..sẽ chiến thắng
Và nó bỏ đi!
-thật là 1 cô gái hoàn hảo..k hổ danh là Royal mà...1 phần thi thật đáng nể...và cuối cùng là...phần dự thi của trường THPT Mih đức
tiếng Mcro vừa ngớt cũng là lúc thầy HT lắc đầu bất lực!
Từ trong cánh gà..
1 thiên thần trắng bước ra..với 1 bộ váy trắng tinh khôi phũ qua gối
1 chiếc hoa quỳnh tím đính trên thân áo
1 màu trắng tinh khôi!
Đẹp...đẹp mê ly!
1 đôi mắt đẹp quyến rũ với hàng mi cong vun vút chất chứa nổi buồn sâu thẩm
cô bé đó tiến đến chiếc đàn piano...
-người đó là ai???-Thầy ngạc nhiên...và chưa kịp định thần thỳ
-Tiểu Từ....là Tiểu Từ...
-Hạ Niệm Từ...cậu ấy trở về rồi
Tiếng Vỗ tay vang dội cả khán đài Royal...
-tiểu Từ...Tiểu Từ muôn năm!!!!!
Và im lặng hẳn khi tiếng hát và tiếng đàn của nó cất lên
\"Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:\"Mẹ ơi!\"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa.....\"
Tiếng đàn ngừng hẳn khoảng 10s cũng là nước mắt nó đọng trên khóe mi...
Nó cô gượng...nhưng nước mắt cứ thế tuôn
trong nghẹn ngào...nó tiếp
\"Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...\"
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của thiên thần nhỏ..
phần đông người xem..hầu như cả khán đài đều rơi nước mắt..
Nó nghẹn ngào..và ba nó..cũng đang rơi nước mắt
Những nổi nhớ mẹ cứ thế ủa về
-Sao em lại chọn bài hát đó-MC xúc động hỏi nó
-Vì đó là bài hát...bài hát..-Nó nức nỡ
-Bài hát mẹ tôi...đã từng hát cho tôi nghe...và giờ...mẹ đã mãi mãi k hát nữa
Nó cười lãnh đạm..nước mắt nhớ thương rơi xuống khóe môi
Nếm trải những vị mặn của nước mắt..Nó nhớ mẹ!
-thực là bài hát cảm động..em có thể...nói tên mình đc k>
-Tôi tên..Hạ Niệm Từ....
Tiếng khan đài vang lên dồn dập
-Niệm Từ...Niệm Từ
-Cô ấy trở về rồi
-Chúng tôi yêu cậu! Niệm Từ
Và phần tuyên bố kết quả
-Idol và vương miệng năm nay..thuộc về trường..THPT MINH ĐỨC...chúc mừng
Thầy HT rơi những giọt nc mắt cảm động
-Cảm ơn..trường đã cho em cảm giác ấm áp và cái gì gọi là niềm vui...Niệm Từ...chào tạm biệt
Che đi giọt nước mắt..nó bỏ đi
Đau lòng...1 cái kết đau lòng!
Gục mặt xuống bàn tay..nó khóc rưng rức..
Nó thật sự yêu ngôi trường..yêu cuộc sống nơi đó..
-Nếu ba k yêu con thỳ xin đừng làm con đau nữa!!!!
Con nhóc ngày nào 1 thời đc ba yêu thương chiều chuộng..giờ chỉ sống trong nước mắt!
-Con gái..-ba nó nhìn nó đầy nhớ nhung
Nhưng đối trả là 1 ánh mắt sắc lạnh vô hồn!
-Ba vừa lòng chưa?
-Vè nhà đi..con gái...con đừng đi nữa..ba rất nhớ con
Nó cười nhếch môi..cái nụ cười chát đắng..vì chủ nhân của nó thực sự k thoải mái
-Về? con có nhà sao?
-Kìa con? sao con lại nói như vậy?
-Ba đừng quên ngày ấy ai là người đuổi con đi..và con đã thề trước mộ mẹ..nếu 1 ngày người đàn bà ấy k ra khỏi nhà...đứa con này dẽ k bao giờ trở về nữa
-Tiểu Từ..con muốn ba làm sao?
-Con chẳng có tư cách gì để yêu cầu ba cả.! và con cũng k thiết tha gì với niềm tin của ba! Ba chẳng hề tin con nói..dù chỉ 1 lần!
-Và đó là hình phạt thích đáng cho ba phải mất con
-Con k muốn nghe! và ba đừng làm phiền con nữa!
-Con muốn đi đâu và làm gì?
-Đâu cũng đc.miễn là con sẽ k bao giờ đặt chân vào ngôi nhà đấy
-Tại sao cơ chứ?
-2 cái tát..Đứa con gái này sẽ k bao giờ quên ba đã tặng con món quà sinh nhật năm 16 tuổi là 2 cái tát.rất đáng giá!
-Ba xin lổi...
-Đừng..đừng nói gì lời xin lổi ở đây..lễ đường hạnh phúc ba bước vào bỏ mặc đứa con này ở ngoài cơn mua giông tố..ngày ba đánh con và đuổi con đi chỉ vì 1 người đàn bà..người đã giết chết mẹ con và con sẽ k bao giờ tha thứ
Nó bỏ đi..
Lúc nó quay lưng cũng là khi cả thế giới tội lổi đổ xuống người ông..chưa bao giờ ông cảm thấy tội lổi như thế
-Tình yêu của ba giành cho con đã thay đổi rồi.!
Nó chỉ nói..và cười hờ hững rồi bỏ đi.!
~~~~
-Cô gái đó là Hạ Niệm Từ sao?
-Ôi cô ấy thật đẹp
-Như 1 thiên thần vậy
Những tiếng bàn tán xôm tụ vang lên khắp ngôi trường Minh Đức
thầy Hiệu Trưởng thật sự sung sướng khi trường đã giành chiến thắng...1 danh dự đầu tiên
-Nhưng sao cô ấy lại giúp trường mình? Đáng lí phải giúp Royal chứ?
-Câu cuối cùng cô ấy nói..thật lạ..sao lại cảm ơn chúng ta?-Cô Chủ nhiệm thắc mắc
-Sao mình k hỏi Giao Giao
Quay nhìn chỗ ngồi của 2 đứa nó
hoàn toàn trống rỗng
-Cũng đúng...em ấy là 1 thiên kim..sao có thể học ở trường chúng ta
-k ngờ chưa đầy 3 tháng mà chúng ta lại chứa những nhân vật quan trọng đến như vậy
Thầy ôn tồn
-Hay là...Niệm Từ lớp mình là Hạ Niệm Từ...-1 ý nghĩ lóe lên trong đầu cô giáo
-k thể nào..Niệm Từ kia xinh như 1 thiên thần vậy...đẹp hơn xine còn Niệm Từ cảu mình chẳng # gì 1 hòn than di động!
-Trời!!!
Cả trường Minh Đức rất phấn khích..vì họ giành đc cái họ muốn
có biết đâu 1 trái tim bé nhỏ đã hj sinh vì họ
-Chào cô..chào các bạn!-Là 1 con bé Xấu xí ngày nào và Lại Giao Giao
-Ôi...giao Giao..à k..phải gọi là Lại tiểu thư chứ nhỉ?
Mọi người cử chỉ đều khép nép..k còn thân thiện nữa..tiền bạc quan trọng tới vậy sao
-Niệm Từ..em là Niệm Từ của 10A1 hay là....
-Em biết mọi người muốn biết gì...-Nó cắt ngang lời của Thầy HT ...cười nhạt nhẽo
Nhẹ nhàng lột lớp hóa trang xấu xí ra..
Là khuôn mặt ấy...khuôn mặt đẹp mê ly ấy
-Em chính là Hạ Niệm Từ...họ Hạ.!
-thật...thật là Hạ Niệm Từ rồi
-Tôi...tôi có nằm mơ k?-Cô và các bạn reo lên
1 sắc đẹp hoàn hảo
-Cuối cùng tôi cũng có thể nhìn thấy em gần như vậy..hoàn toàn bằng da bằng thịt....đẹp..đẹp thật đấy-Cô xúc động ôm nó
Nó cười..1 nụ cười thật sự..xuất phát từ niềm vui và hạnh phúc
-Ôi..cô ấy cười đẹp thật..
-1 nụ cười tỏa nắng
Những học sinh minh Đức bắt đầu đổ dồn vào nó
-em..đến đây để chào tạm biệt mọi người...-nó buồn giọng
-Cũng đúng...em..k thể học ở ngôi trường như thế này đc
-Ba em...k cho phép em học ở đây nữa..và em..lại phải bị cầm tù
1 giọng nói đầy uất ức vang lên
-Cảm ơn cô..các bạn trong bao ngày qua đã đối xử tốt với em..ở đây..giống như 1 gđ,em thực sự cảm thấy rất hạnh phúc và bình yên..nơi này tuy k đẹp..nhưng chứa đầy tình thương..k ghen ghét..k đố kị...em rất yêu mọi người..và em k muốn đi.....
Cô nước mắt lăn dài...
- Cô rất yêu em...và cô cũng k muốn em đi
-phải đấy..cậu ở lại đây..chúng ta sẽ cùng quậy..cùng đánh nhau nữa..chúng ta sẽ là 1 tập thể Cá Biệt dễ thương nhất-các bạn trong lớp cũng rơi nước mắt
Những cảnh chia li luôn buồn như thế đấy!
-Em xin lổi..nhưng em đã k thể ở lại đây nữa rồi..k còn cùng mọi người tham gia bao trò vui nữa...
-Tiểu Từ..tui có thể hỏi bà cậu này k?-Như mập mon men
-Đc.!
-Sao..sao bà lại khóc khi hát thế?
Khóc? nó khóc khi hát à?
Nhật Kí của Mẹ...k chỉ là 1 bài hát..với nó là cả kỉ niệm tươi đẹp...là cuốn nhật kí của mẹ nó..
-Vì tớ nhớ mẹ!-Nó nhẹ nhàng đáp
-Sao cậu k tìm mẹ?
Cậu hỏi ấy vô tình chạm vào nổi đau mà bấy lâu nay nó cố tránh..
tìm ư? mẹ đã đi rồi..mãi mãi mẹ sẽ k về nữa đâu
-Mẹ đã đi rồi..bỏ tớ..đi đến 1 nơi rất xa..có lẽ cả đời này..tớ cũng k đuổi kịp mẹ
Nước mắt chảy dài trên gò má hồng hào của cô bé lọ lem đáng thương
Những câu nói âu yếm của mẹ ngày nào mãi mãi nó sẽ k đc nghe nữa..
Đau...Nó Đau lắm!!!
-Tớ muốn nghe cậu hát về mẹ..1 lần nữa...có thể k?-Long đề nghị
Nhìn Long đầy ngạc nhiên..nó hỏi
-Tại sao?
-Vì..mẹ tớ..cũng mất rồi..và cậu hát..tớ nhớ mẹ!
Những đứa trẻ nhớ mẹ cùng nổi đồng cảm đang cùng nhau rơi nước mắt
Có ai hiểu..cảm giác của đứa con mất mẹ..là như thế nào k?
-Được!
Nó lau vệt nước mặt..nhẹ nhàng cất giọng
\" Ngày xưa khi còn thơ bé
Con vẫn hay đòi mẹ khóc nhè
Để được mẹ dỗ dành
Và kể con nghe những câu chuyện cổ tích
Từng đêm mẹ vẫn ngồi đây
Để con được những giấc ngủ say
Luôn yên bình trong những giấc mơ đêm về
Tình yêu thương bao la mẹ dành tất cả cho con\"
.....
Như k thể tiếp tục bởi nổi nghẹn đắng đang chặn ngang cổ họng..1 vị đắng và đau thật đau!
Nước mắt nó chảy dài xuống môi!!!...
Nó nghẹn ngào trong cơn đau nhói!
\"Mẹ yêu hỡi những vấp ngã trong đời
Có lúc khóc, khi cười thì mẹ luôn sớt bên
Những năm tháng tảo tần nuôi lớn con nên người
Trọn đời con sẽ mãi không quên
Và ngày mai khi đã lớn khôn rồi
Con sẽ cố bước đi trên con đường ước mơ
Con vẫn biết có mẹ kề bên và luôn sẻ chia
Con yêu mẹ nhiều lắm.....\"
Kết thúc bài hát với những hàng nước mắt lăn dài
-Tiểu Từ..yêu mẹ nhiều lắm,..mẹ à!
Long ôm nó vào lòng...
những giọt nước mắt cảm động của bạn bè..thầy cô cứ thể chảy.!!!
Mẹ..là người yêu con nhất!Mẹ luôn là vĩ đại nhất!!!!
Nhưng mà..mẹ đi rồi
-Cảm..ơn cậu.Niệm Từ!!!! tớ tin...mẹ sẽ vui khi chúng ta là những con người tốt
Long ôm nó..đầy tự hào
Và tiệc chia ly đến lúc phải tàn...
Những giọt nước mắt níu kéo..k nỡ..nó thực sự k nỡ!
-Tiểu Từ..sẽ nhớ mọi người nhiều lắm!
Nước mắt trải đầy lối về..có phải cuộc sống sau này của nó cũng tràn ngập nước mắt
Cơn ác mộng lần nữa sẽ lại đến? Đúng k?
-Mẹ ơi..hãy Cứu Tiểu Từ của mẹ!
-- W w w . yeutruyen.mobi--
-Nè...mày biết ai là người đoạt vương miệng k hả?-Minh Hoàng thích thú nói với hắn
-k biết! k quan tâm!
-Là vị hôn thê của mày đấy..Hạ Niệm Từ
-Royal à?
-K..Minh Đức
Như ngỡ ngàng..hắn hỏi
-Sao lại là Minh Đức?
-Sao tao biết
-Hừm..con nhỏ đó chắc khùng lắm rồi!
Và hắn..chưa biết Niệm Từ hằng ngày gây gỗ với hắn..chính là Hạ Niệm Từ đẹp như thiên thần!
Và hắn cáng k biết..tiểu công chúa năm nào trao móc khóa cho hắn..chính là người hắn phải cưới
Và chính vì nhiều thứ k biết đó..hắn đã lạnh lùng từ bỏ!
~~~
-Nè..giờ cậu định làm gì?
-Tơ k biết.tớ k về nhà
-Cậu ở nhà tớ đi!
-k đc..ông ấy sẽ nhanh chóng qua làm phiền tớ!
-Ôi..vậy làm sao?
-k biết nữa!
~~
Nó thẩn thờ lê bước...đi đâu bây giờ?
Đứng sựng trước ngôi biệt thư to lớn đấy sang trọng với hàng chữ \"Tuyển OSin\"..nó như chợt nghĩ ra điều gì đó!
-Nè..làm gì mang cái đó vào nữa rồi
Giao Giao ngạc nhiên khi thấy nó mang bộ mắt đen đúa xấu xí ấy vào!
-Chiến dịch!
Nó nheo mắt...
-Cậu định làm gì vậy trời!
-Chạy trốn chứ gì!
Chĩ nhiêu đó...nó bỏ Giao Giao ở lại...và đi...ghi danh làm Ô Sin...cao cấp ..T_T
1 người phụ nữ có tuổi hỏi nó
-Cô đến để thử việc à?
-Vâng!
-Cô là đủ tiêu chuẩn nhất..chúng tôi k tuyển những cô gái xinh đẹp..hiền diệu..mà chỉ cần giỏi làm là đc
Nó khá thắc mắc
-Tại sao ạ? k phải có vẻ ngoài dễ coi sẽ dễ tìm việc làm hơn sao?
-À...k có gì..tôi là quản gia ở đây...tôi tên Quyên!
-Chào dì Quyên
-Ừ,..cô có thể vào làm! mà tôi có điều cần căn dặn..việc của cô sẽ là ô sin riêng cho thiếu gia chúng tôi..cậu ấy sai vặt bất cứ việc gì cô cũng phải hoàn thành..
-sao cơ? osin riêng á?
-Ừm...biệt thự có phu nhân tên Đỗ Mộc Lan..chính là chủ nhà..và là mẹ của thiếu gia..và còn có 1 người em gái tên Đỗ Bảo Mộc Miên...
\"Đỗ Bảo Mộc Miên? sao mà quen vậy nè?\"
-Còn thiếu gia tên là.....
-Dì Quyên....Tôi muốn 1 li sữa tươi k đường nhanh đi
Lời thuyết minh của quản gia bị cắt ngang bởi 1 giọng nói khá hách dịch và lãnh đạm
-Vâng!!!
quản gia đáp trả rồi quay sang nó
-việc của cô đấy..mang sữa lên cho thiếu gia đi
-Vâng ạ!
Nó khá thích thú với công việc này đó chứ
đc hầu hạ quen rồi giờ đi hầu hạ người ta..xem cảm giác thế nào
Cộc! Cộc! Cốc!
-Vào đi
\"hừm...sao mà thiếu gia gì chảnh thấy sợ..\" Nó bực dọc..và cũng muốn diện kiến cái nhung mạo phi phàm ấy
-Sữa của cậu! sữa tươi k đường!
\" trời! giọng này nghe ở đâu rồi nhỉ?\"
1s...
2s....
3s.....
-Trời đất..Nhỏ khó ưa?
-Cha bệnh hoạn?
2 đứa trố mắt nhìn nhau...bất động khoảng 5s!
hố hố trái đất tròn thật!
-Cậu...cậu làm..làm zì trong...trong nhà tôi!?-Hắn vẫn còn ngạc nhiên
-Nhà..nhà này? của cậu à?-Nó há hốc
-k lẽ giả...à..định ăn trộm à?
-Cậu bị thần kinh à? k thấy tui đến đây làm việc sao?
-Làm việc?
-Ừ..làm ô sin
-làm ô sin?-hắn cứ lặp đi lặp lại câu trả lời của nó
-Ừ..ô sin cao cấp
-Hahahaha
hắn bật cười 1 tràn dài
-Nè..có gì đáng cười..nhìn cậu y hệt thằng khùng á..cười gì mà cười
Nó quê quê nên nổi cáu
-Cười gì kệ tui!
-y như thằng điên vừa trốn trại
-nè nè...tui h` là cậu chủ của cậu đấy nhé
-Thì sao?-Nó cong môi tí tởn
-k nghe là là cho thôi việc đấy
-Hứ...
Nó bất mãn
-Sữa tươi nè!
-Ừ..ngoan lắm mỉu
-Mỉu...cái đầu cậu! mà lớn rồi..còn sữa tươi...ọe ọe
nó nhái lại..
-Kệ tui!
-Ừ...Sữa tươi k đường...sữa tươi đấy nhá
Nó chọc quê hắn..
-Cậu mà bô
Hạ Niệm Nam tọa vị ở vị trí khách mời Vip kiêm chủ khảo cùng với hội đồng các trường!
Những cổ động viên đang hì hục cỗ vũ...phần đông là học sinh Royal
-Nam nay..Niệm Từ k thi..liệu chúng ta có giành đc chiến thắng>
-Tớ chỉ yêu 1 mình Niệm Từ thôi
-Huhu tớ nhớ công chúa của tớ quá
Những học sinh Royal phần đông đều là fans hâm mộ của nó..và hs Minh Đức nghe rõ những cuộc đối thoại như thế
Họ cũng mơ ước 1 lần đc nhìn thấy Hạ Niệm Từ...
Giao Giao trước phòng phục sức như chờ sự thay đổi của nó
Nó giờ đang ở vị trí của cổ động viên..đang đứng cạnh HT và cô giáo chủ nhiệm cùng phần đông hs Minh đức...Lòng nó đang đầu tranh mãnh liệt lắm!
-Sau đây là phần thi của Trường THPT MArry!-MC dùng Mic tăng âm,tiếng nói ông ấy vang khắp khán đài..
Khi vừa ngớt đã có 1 nữ sinh duyên dáng bước ra với 1 điệu nhảy Rumbar khá đặc sắc
1 chiếc váy ngắn ngang đùi phồng to với tông màu hồng chủ đạo..cô gái nhảy rất cá tính và nhiệt tình
~~
-Nguyên Vũ..mày k đi xem cuộc thi Miss Idol năm nay s?-minh Hoàng hỏi hắn
-tao k đi
-Toàn là con gái xinh k đấy..tiếc nhỉ
-k có hứng thú
Hắn cứ lãnh đạm như thế
-Haizzz..thằng bạn của tao..tao biết mày vẫn còn nhớ đến tiểu công chúa năm nào...
-Mày thỳ biết cái gì?
-Bạn bè với mày bao năm trời k lẽ tao k biết..Cái móc khóa đó mày luôn mang theo bên người..đủ hiểu mày k quên đc cô bé đấy!
-Nhưng..cô ấy ở đâu? tao đã tìm cô ấy suốt bao ngày nhưng vẫn k có kết quả
Cô vai hắn..cậu ta bảo
-Quên đc thì quên đi..biết đâu người vợ mày sắp cưới sẽ đẹp hơn cô gái ấy trăm ngàn lần..
Nắm chặt móc khóa có Chữ \" Tiểu Từ\"
Hắn khẽ rơi nước mắt
-Nhất định tớ sẽ tìm đc cậu!
~~~
-Sau đây là phần thi của Trường Royal...Phần thi của Nữ Sinh Thủy Linhhhhhhh..và phần thi cuối cùng của Miss Idol năm nay sẽ là trường THPT Minh Đức
tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên
1 cô gái đẹp thánh thiện bước ra với bộ váy xanh nhã nhặn hở vai ..nở 1 nụ cười đẹp duyên dáng..với chiếc ghitar..cô ấy đang cất 1 giọng hát rất hay..rất ngọt ngào....
Những lời khen ngợi vang lên k ngớt
Những tiếng vỗ nhịp theo tiếng hát cũng vang lên k ngừng
thầy HT và cộ chĩ biết thở dài thất vọng
-Cô ấy thật đẹp..Giao Giao sẽ k thể thắng...
Thầy thất vọng...và chán nản...trước khi đi thi/thầy luôn tràn trề niềm tin rằng sẽ chiến thắng..
thầy sẽ dùng số tiền ấy để tang trải cho ngôi trường..cho các hs có điêu kiện học tập tốt hơn
Nước mắt bất lực lăn dài trên gò má gầy của người thầy vĩ đại
-Hết rồi!!!!
1 vệt nước mắt lăn dài trên má nó...
xiết nhẹ tay thầy à cô..nó khẽ nói
-Chúng ta..sẽ chiến thắng
Và nó bỏ đi!
-thật là 1 cô gái hoàn hảo..k hổ danh là Royal mà...1 phần thi thật đáng nể...và cuối cùng là...phần dự thi của trường THPT Mih đức
tiếng Mcro vừa ngớt cũng là lúc thầy HT lắc đầu bất lực!
Từ trong cánh gà..
1 thiên thần trắng bước ra..với 1 bộ váy trắng tinh khôi phũ qua gối
1 chiếc hoa quỳnh tím đính trên thân áo
1 màu trắng tinh khôi!
Đẹp...đẹp mê ly!
1 đôi mắt đẹp quyến rũ với hàng mi cong vun vút chất chứa nổi buồn sâu thẩm
cô bé đó tiến đến chiếc đàn piano...
-người đó là ai???-Thầy ngạc nhiên...và chưa kịp định thần thỳ
-Tiểu Từ....là Tiểu Từ...
-Hạ Niệm Từ...cậu ấy trở về rồi
Tiếng Vỗ tay vang dội cả khán đài Royal...
-tiểu Từ...Tiểu Từ muôn năm!!!!!
Và im lặng hẳn khi tiếng hát và tiếng đàn của nó cất lên
\"Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con...
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:\"Mẹ ơi!\"
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa...
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân...
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa.....\"
Tiếng đàn ngừng hẳn khoảng 10s cũng là nước mắt nó đọng trên khóe mi...
Nó cô gượng...nhưng nước mắt cứ thế tuôn
trong nghẹn ngào...nó tiếp
\"Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời...
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an...\"
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt của thiên thần nhỏ..
phần đông người xem..hầu như cả khán đài đều rơi nước mắt..
Nó nghẹn ngào..và ba nó..cũng đang rơi nước mắt
Những nổi nhớ mẹ cứ thế ủa về
-Sao em lại chọn bài hát đó-MC xúc động hỏi nó
-Vì đó là bài hát...bài hát..-Nó nức nỡ
-Bài hát mẹ tôi...đã từng hát cho tôi nghe...và giờ...mẹ đã mãi mãi k hát nữa
Nó cười lãnh đạm..nước mắt nhớ thương rơi xuống khóe môi
Nếm trải những vị mặn của nước mắt..Nó nhớ mẹ!
-thực là bài hát cảm động..em có thể...nói tên mình đc k>
-Tôi tên..Hạ Niệm Từ....
Tiếng khan đài vang lên dồn dập
-Niệm Từ...Niệm Từ
-Cô ấy trở về rồi
-Chúng tôi yêu cậu! Niệm Từ
Và phần tuyên bố kết quả
-Idol và vương miệng năm nay..thuộc về trường..THPT MINH ĐỨC...chúc mừng
Thầy HT rơi những giọt nc mắt cảm động
-Cảm ơn..trường đã cho em cảm giác ấm áp và cái gì gọi là niềm vui...Niệm Từ...chào tạm biệt
Che đi giọt nước mắt..nó bỏ đi
Đau lòng...1 cái kết đau lòng!
Gục mặt xuống bàn tay..nó khóc rưng rức..
Nó thật sự yêu ngôi trường..yêu cuộc sống nơi đó..
-Nếu ba k yêu con thỳ xin đừng làm con đau nữa!!!!
Con nhóc ngày nào 1 thời đc ba yêu thương chiều chuộng..giờ chỉ sống trong nước mắt!
-Con gái..-ba nó nhìn nó đầy nhớ nhung
Nhưng đối trả là 1 ánh mắt sắc lạnh vô hồn!
-Ba vừa lòng chưa?
-Vè nhà đi..con gái...con đừng đi nữa..ba rất nhớ con
Nó cười nhếch môi..cái nụ cười chát đắng..vì chủ nhân của nó thực sự k thoải mái
-Về? con có nhà sao?
-Kìa con? sao con lại nói như vậy?
-Ba đừng quên ngày ấy ai là người đuổi con đi..và con đã thề trước mộ mẹ..nếu 1 ngày người đàn bà ấy k ra khỏi nhà...đứa con này dẽ k bao giờ trở về nữa
-Tiểu Từ..con muốn ba làm sao?
-Con chẳng có tư cách gì để yêu cầu ba cả.! và con cũng k thiết tha gì với niềm tin của ba! Ba chẳng hề tin con nói..dù chỉ 1 lần!
-Và đó là hình phạt thích đáng cho ba phải mất con
-Con k muốn nghe! và ba đừng làm phiền con nữa!
-Con muốn đi đâu và làm gì?
-Đâu cũng đc.miễn là con sẽ k bao giờ đặt chân vào ngôi nhà đấy
-Tại sao cơ chứ?
-2 cái tát..Đứa con gái này sẽ k bao giờ quên ba đã tặng con món quà sinh nhật năm 16 tuổi là 2 cái tát.rất đáng giá!
-Ba xin lổi...
-Đừng..đừng nói gì lời xin lổi ở đây..lễ đường hạnh phúc ba bước vào bỏ mặc đứa con này ở ngoài cơn mua giông tố..ngày ba đánh con và đuổi con đi chỉ vì 1 người đàn bà..người đã giết chết mẹ con và con sẽ k bao giờ tha thứ
Nó bỏ đi..
Lúc nó quay lưng cũng là khi cả thế giới tội lổi đổ xuống người ông..chưa bao giờ ông cảm thấy tội lổi như thế
-Tình yêu của ba giành cho con đã thay đổi rồi.!
Nó chỉ nói..và cười hờ hững rồi bỏ đi.!
~~~~
-Cô gái đó là Hạ Niệm Từ sao?
-Ôi cô ấy thật đẹp
-Như 1 thiên thần vậy
Những tiếng bàn tán xôm tụ vang lên khắp ngôi trường Minh Đức
thầy Hiệu Trưởng thật sự sung sướng khi trường đã giành chiến thắng...1 danh dự đầu tiên
-Nhưng sao cô ấy lại giúp trường mình? Đáng lí phải giúp Royal chứ?
-Câu cuối cùng cô ấy nói..thật lạ..sao lại cảm ơn chúng ta?-Cô Chủ nhiệm thắc mắc
-Sao mình k hỏi Giao Giao
Quay nhìn chỗ ngồi của 2 đứa nó
hoàn toàn trống rỗng
-Cũng đúng...em ấy là 1 thiên kim..sao có thể học ở trường chúng ta
-k ngờ chưa đầy 3 tháng mà chúng ta lại chứa những nhân vật quan trọng đến như vậy
Thầy ôn tồn
-Hay là...Niệm Từ lớp mình là Hạ Niệm Từ...-1 ý nghĩ lóe lên trong đầu cô giáo
-k thể nào..Niệm Từ kia xinh như 1 thiên thần vậy...đẹp hơn xine còn Niệm Từ cảu mình chẳng # gì 1 hòn than di động!
-Trời!!!
Cả trường Minh Đức rất phấn khích..vì họ giành đc cái họ muốn
có biết đâu 1 trái tim bé nhỏ đã hj sinh vì họ
-Chào cô..chào các bạn!-Là 1 con bé Xấu xí ngày nào và Lại Giao Giao
-Ôi...giao Giao..à k..phải gọi là Lại tiểu thư chứ nhỉ?
Mọi người cử chỉ đều khép nép..k còn thân thiện nữa..tiền bạc quan trọng tới vậy sao
-Niệm Từ..em là Niệm Từ của 10A1 hay là....
-Em biết mọi người muốn biết gì...-Nó cắt ngang lời của Thầy HT ...cười nhạt nhẽo
Nhẹ nhàng lột lớp hóa trang xấu xí ra..
Là khuôn mặt ấy...khuôn mặt đẹp mê ly ấy
-Em chính là Hạ Niệm Từ...họ Hạ.!
-thật...thật là Hạ Niệm Từ rồi
-Tôi...tôi có nằm mơ k?-Cô và các bạn reo lên
1 sắc đẹp hoàn hảo
-Cuối cùng tôi cũng có thể nhìn thấy em gần như vậy..hoàn toàn bằng da bằng thịt....đẹp..đẹp thật đấy-Cô xúc động ôm nó
Nó cười..1 nụ cười thật sự..xuất phát từ niềm vui và hạnh phúc
-Ôi..cô ấy cười đẹp thật..
-1 nụ cười tỏa nắng
Những học sinh minh Đức bắt đầu đổ dồn vào nó
-em..đến đây để chào tạm biệt mọi người...-nó buồn giọng
-Cũng đúng...em..k thể học ở ngôi trường như thế này đc
-Ba em...k cho phép em học ở đây nữa..và em..lại phải bị cầm tù
1 giọng nói đầy uất ức vang lên
-Cảm ơn cô..các bạn trong bao ngày qua đã đối xử tốt với em..ở đây..giống như 1 gđ,em thực sự cảm thấy rất hạnh phúc và bình yên..nơi này tuy k đẹp..nhưng chứa đầy tình thương..k ghen ghét..k đố kị...em rất yêu mọi người..và em k muốn đi.....
Cô nước mắt lăn dài...
- Cô rất yêu em...và cô cũng k muốn em đi
-phải đấy..cậu ở lại đây..chúng ta sẽ cùng quậy..cùng đánh nhau nữa..chúng ta sẽ là 1 tập thể Cá Biệt dễ thương nhất-các bạn trong lớp cũng rơi nước mắt
Những cảnh chia li luôn buồn như thế đấy!
-Em xin lổi..nhưng em đã k thể ở lại đây nữa rồi..k còn cùng mọi người tham gia bao trò vui nữa...
-Tiểu Từ..tui có thể hỏi bà cậu này k?-Như mập mon men
-Đc.!
-Sao..sao bà lại khóc khi hát thế?
Khóc? nó khóc khi hát à?
Nhật Kí của Mẹ...k chỉ là 1 bài hát..với nó là cả kỉ niệm tươi đẹp...là cuốn nhật kí của mẹ nó..
-Vì tớ nhớ mẹ!-Nó nhẹ nhàng đáp
-Sao cậu k tìm mẹ?
Cậu hỏi ấy vô tình chạm vào nổi đau mà bấy lâu nay nó cố tránh..
tìm ư? mẹ đã đi rồi..mãi mãi mẹ sẽ k về nữa đâu
-Mẹ đã đi rồi..bỏ tớ..đi đến 1 nơi rất xa..có lẽ cả đời này..tớ cũng k đuổi kịp mẹ
Nước mắt chảy dài trên gò má hồng hào của cô bé lọ lem đáng thương
Những câu nói âu yếm của mẹ ngày nào mãi mãi nó sẽ k đc nghe nữa..
Đau...Nó Đau lắm!!!
-Tớ muốn nghe cậu hát về mẹ..1 lần nữa...có thể k?-Long đề nghị
Nhìn Long đầy ngạc nhiên..nó hỏi
-Tại sao?
-Vì..mẹ tớ..cũng mất rồi..và cậu hát..tớ nhớ mẹ!
Những đứa trẻ nhớ mẹ cùng nổi đồng cảm đang cùng nhau rơi nước mắt
Có ai hiểu..cảm giác của đứa con mất mẹ..là như thế nào k?
-Được!
Nó lau vệt nước mặt..nhẹ nhàng cất giọng
\" Ngày xưa khi còn thơ bé
Con vẫn hay đòi mẹ khóc nhè
Để được mẹ dỗ dành
Và kể con nghe những câu chuyện cổ tích
Từng đêm mẹ vẫn ngồi đây
Để con được những giấc ngủ say
Luôn yên bình trong những giấc mơ đêm về
Tình yêu thương bao la mẹ dành tất cả cho con\"
.....
Như k thể tiếp tục bởi nổi nghẹn đắng đang chặn ngang cổ họng..1 vị đắng và đau thật đau!
Nước mắt nó chảy dài xuống môi!!!...
Nó nghẹn ngào trong cơn đau nhói!
\"Mẹ yêu hỡi những vấp ngã trong đời
Có lúc khóc, khi cười thì mẹ luôn sớt bên
Những năm tháng tảo tần nuôi lớn con nên người
Trọn đời con sẽ mãi không quên
Và ngày mai khi đã lớn khôn rồi
Con sẽ cố bước đi trên con đường ước mơ
Con vẫn biết có mẹ kề bên và luôn sẻ chia
Con yêu mẹ nhiều lắm.....\"
Kết thúc bài hát với những hàng nước mắt lăn dài
-Tiểu Từ..yêu mẹ nhiều lắm,..mẹ à!
Long ôm nó vào lòng...
những giọt nước mắt cảm động của bạn bè..thầy cô cứ thể chảy.!!!
Mẹ..là người yêu con nhất!Mẹ luôn là vĩ đại nhất!!!!
Nhưng mà..mẹ đi rồi
-Cảm..ơn cậu.Niệm Từ!!!! tớ tin...mẹ sẽ vui khi chúng ta là những con người tốt
Long ôm nó..đầy tự hào
Và tiệc chia ly đến lúc phải tàn...
Những giọt nước mắt níu kéo..k nỡ..nó thực sự k nỡ!
-Tiểu Từ..sẽ nhớ mọi người nhiều lắm!
Nước mắt trải đầy lối về..có phải cuộc sống sau này của nó cũng tràn ngập nước mắt
Cơn ác mộng lần nữa sẽ lại đến? Đúng k?
-Mẹ ơi..hãy Cứu Tiểu Từ của mẹ!
-- W w w . yeutruyen.mobi--
-Nè...mày biết ai là người đoạt vương miệng k hả?-Minh Hoàng thích thú nói với hắn
-k biết! k quan tâm!
-Là vị hôn thê của mày đấy..Hạ Niệm Từ
-Royal à?
-K..Minh Đức
Như ngỡ ngàng..hắn hỏi
-Sao lại là Minh Đức?
-Sao tao biết
-Hừm..con nhỏ đó chắc khùng lắm rồi!
Và hắn..chưa biết Niệm Từ hằng ngày gây gỗ với hắn..chính là Hạ Niệm Từ đẹp như thiên thần!
Và hắn cáng k biết..tiểu công chúa năm nào trao móc khóa cho hắn..chính là người hắn phải cưới
Và chính vì nhiều thứ k biết đó..hắn đã lạnh lùng từ bỏ!
~~~
-Nè..giờ cậu định làm gì?
-Tơ k biết.tớ k về nhà
-Cậu ở nhà tớ đi!
-k đc..ông ấy sẽ nhanh chóng qua làm phiền tớ!
-Ôi..vậy làm sao?
-k biết nữa!
~~
Nó thẩn thờ lê bước...đi đâu bây giờ?
Đứng sựng trước ngôi biệt thư to lớn đấy sang trọng với hàng chữ \"Tuyển OSin\"..nó như chợt nghĩ ra điều gì đó!
-Nè..làm gì mang cái đó vào nữa rồi
Giao Giao ngạc nhiên khi thấy nó mang bộ mắt đen đúa xấu xí ấy vào!
-Chiến dịch!
Nó nheo mắt...
-Cậu định làm gì vậy trời!
-Chạy trốn chứ gì!
Chĩ nhiêu đó...nó bỏ Giao Giao ở lại...và đi...ghi danh làm Ô Sin...cao cấp ..T_T
1 người phụ nữ có tuổi hỏi nó
-Cô đến để thử việc à?
-Vâng!
-Cô là đủ tiêu chuẩn nhất..chúng tôi k tuyển những cô gái xinh đẹp..hiền diệu..mà chỉ cần giỏi làm là đc
Nó khá thắc mắc
-Tại sao ạ? k phải có vẻ ngoài dễ coi sẽ dễ tìm việc làm hơn sao?
-À...k có gì..tôi là quản gia ở đây...tôi tên Quyên!
-Chào dì Quyên
-Ừ,..cô có thể vào làm! mà tôi có điều cần căn dặn..việc của cô sẽ là ô sin riêng cho thiếu gia chúng tôi..cậu ấy sai vặt bất cứ việc gì cô cũng phải hoàn thành..
-sao cơ? osin riêng á?
-Ừm...biệt thự có phu nhân tên Đỗ Mộc Lan..chính là chủ nhà..và là mẹ của thiếu gia..và còn có 1 người em gái tên Đỗ Bảo Mộc Miên...
\"Đỗ Bảo Mộc Miên? sao mà quen vậy nè?\"
-Còn thiếu gia tên là.....
-Dì Quyên....Tôi muốn 1 li sữa tươi k đường nhanh đi
Lời thuyết minh của quản gia bị cắt ngang bởi 1 giọng nói khá hách dịch và lãnh đạm
-Vâng!!!
quản gia đáp trả rồi quay sang nó
-việc của cô đấy..mang sữa lên cho thiếu gia đi
-Vâng ạ!
Nó khá thích thú với công việc này đó chứ
đc hầu hạ quen rồi giờ đi hầu hạ người ta..xem cảm giác thế nào
Cộc! Cộc! Cốc!
-Vào đi
\"hừm...sao mà thiếu gia gì chảnh thấy sợ..\" Nó bực dọc..và cũng muốn diện kiến cái nhung mạo phi phàm ấy
-Sữa của cậu! sữa tươi k đường!
\" trời! giọng này nghe ở đâu rồi nhỉ?\"
1s...
2s....
3s.....
-Trời đất..Nhỏ khó ưa?
-Cha bệnh hoạn?
2 đứa trố mắt nhìn nhau...bất động khoảng 5s!
hố hố trái đất tròn thật!
-Cậu...cậu làm..làm zì trong...trong nhà tôi!?-Hắn vẫn còn ngạc nhiên
-Nhà..nhà này? của cậu à?-Nó há hốc
-k lẽ giả...à..định ăn trộm à?
-Cậu bị thần kinh à? k thấy tui đến đây làm việc sao?
-Làm việc?
-Ừ..làm ô sin
-làm ô sin?-hắn cứ lặp đi lặp lại câu trả lời của nó
-Ừ..ô sin cao cấp
-Hahahaha
hắn bật cười 1 tràn dài
-Nè..có gì đáng cười..nhìn cậu y hệt thằng khùng á..cười gì mà cười
Nó quê quê nên nổi cáu
-Cười gì kệ tui!
-y như thằng điên vừa trốn trại
-nè nè...tui h` là cậu chủ của cậu đấy nhé
-Thì sao?-Nó cong môi tí tởn
-k nghe là là cho thôi việc đấy
-Hứ...
Nó bất mãn
-Sữa tươi nè!
-Ừ..ngoan lắm mỉu
-Mỉu...cái đầu cậu! mà lớn rồi..còn sữa tươi...ọe ọe
nó nhái lại..
-Kệ tui!
-Ừ...Sữa tươi k đường...sữa tươi đấy nhá
Nó chọc quê hắn..
-Cậu mà bô
Tags:
Chia Sẻ:
› Cùng Chuyên Mục
Truyện Teen - Lớn Lên Anh Sẽ Yêu Em full
► 2013-08-10 / 16:44:43
Truyện Teen - Nước mắt Cô gái Lọ Lem
► 2013-08-10 / 16:44:37
Truyện Học Sinh - Tam Giác Tình Yêu
► 2013-08-10 / 16:44:30
Truyện Teen : Khi Hạnh Phúc Vụt Bay
► 2013-08-10 / 16:43:37
Truyện Teen,Hotgirl ? Không ! Tôi Không Muốn Làm Hotgirl
► 2013-08-10 / 16:43:30
Truyện Teen - Nhóc To Gan Đấy
► 2013-08-10 / 16:43:01
Truyện Teen - Chìa khóa mở trái tim băng giá
► 2013-08-10 / 16:39:44
Anh,em và thuốc lá
► 2013-08-10 / 16:38:32
truyện Teen: Ánh tà Dương
► 2013-08-10 / 16:37:45
Hỗ Trợ
Gmail: Chemgiok35@gmail.com
Designed By Ngố Pizô